Translate

Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

Một quyết định to lớn và "khó khăn" nhất trong cuộc đời cầm quân của vị tướng họ Võ. Nhưng đã đưa đến chiến thắng tuyệt đối và toàn diện trong Chiến dịch Điện Biên Phủ năm 1954


 Mùa thu năm 1953 NaVa tổng chỉ huy quân đội Pháp ở chiến trường Đông Dương biết được chủ trương của ta sẽ đánh chiếm thị xã Lai Châu, đơn vị cuối cùng của Pháp còn lại ở Tây bắc và đánh sang mặt trận Lào, xuống đông bắc Cam Pu Chia rồi quật về đánh vào Trung,Trung bộ. Nên NaVa đã cấp tốc cho sáu tiểu đoàn nhẩy dù xuống lòng chảo Điện Biên Phủ để chốt chặn quân ta. Đồng thời xây dựng tập đoàn cứ điểm ở đây để phòng thủ lâu dài.NaVa còn nhận định lòng chảo Điện Biên có cánh đồng Mường Thanh rộng lớn chỉ cách Hà Nội và các tỉnh đồng bằng Bắc Bộ 300 – 500 km đường chim bay, chỉ có một con đường số 6 đi qua hai tỉnh Hòa Bình và Sơn La lên Điện Biên, nên việc tiếp tế bằng sức người cho bộ đội của ông Giáp ở chiến trường vô cùng khó khăn và dễ bị chúng ném bom tiêu diệt.
          NaVa còn lạc quan cho rằng mình có kinh nghiệm xây dựng tập đoàn cứ điểm ở thị xã Hòa Bình, Nà Sản trong chiến dịch Đông Xuân 1952 mà quân ông Giáp không đánh chiếm được, lại còn thất bại. Cứ điểm Điện Biên Phủ được xây dựng kiên cố với 16.000 quân, có cầu hàng không lớn với vũ khí tối tân, hiện đại, thì nơi đây là một điểm bất khả xâm phạm. Nếu tướng Giáp liều lĩnh tấn công vào thì chỉ là một  cái cối “xay thịt” quân của ông mà thôi và NaVa đã thả truyền đơn thách thức tướng Giáp tấn công….
          Về phía ta, khi biết được Pháp xây dựng cứ điểm ở Điện Biên Phủ thì Bác Hồ và Đại Tướng Võ Nguyên Giáp khẳng khái cho đây là một cơ hội tốt nhất để ta tiêu diệt địch, đánh bại ý chí xâm lược lâu dài nước ta. Sau nhận định, Bác Hồ và Đại Tướng đã nhanh chóng điều động phần lớn các Đại đoàn quân chủ lực hành quân lên Tây Bắc. Với quan điểm “Chiến tranh nhân dân” Chính phủ đã ra hẩu hiệu: “Tất cả cho Điện Biên”, thế là hàng chục vạn dân công của các tỉnh đồng bằng Bắc bộ, tỉnh Thanh Hóa được điều động lên làm đường và vận chuyển hàng hóa cho chiến dịch… Khí thế ra quân như ngày hội, cùng với niềm tin và sự trưởng thành vượt bậc của quân đội ta về nhiều mặt qua tám năm kháng chiến, nên có đủ khả năng đánh bại chủ trương phòng ngự cao nhất của Pháp và sẽ giáng một đòn chí tử quyết định sớm kết thúc chiến tranh ở Việt nam và cả Đông Dương.
          Có thể nói đến thời điểm này, cả hai bên tham chiến đều có một trận đánh quyết định mà cả hai đều muốn giành thắng lợi. Nhưng Pháp là kẻ chủ động, lại trở thành kẻ bị động,  nên buộc tướng NaVa phải thay đổi kế hoạch từ bỏ ý định, bình định xong Miền Nam Việt Nam, dẹp được vùng tự do của Việt Minh, rồi mùa thu 1955 mới ra nghênh chiến với ta ở Điện Biên Phủ. Thế là ngày 03-12-1953 NaVa đã phải chấp nhận tham chiến với quân ta. Đây là một quyết định hết sức táo bạo của NaVa, nhưng lại là một quyết định sai lầm lớn nhất của cuộc đời binh nghiệp của ông ta. Chỉ sau  ba ngày Pháp chấp nhận nghinh chiến, ngày 06-12-1953 Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng ta họp mở rộng để thông qua kế hoạch tác chiến do Tổng Quân Ủy  Trung Ương trình bày. Cuộc họp do Bác Hồ chủ trì. Như vậy điện Biên Phủ đã trở thành điểm hẹn lịch sử chỉ trong vòng một tuần lễ, tính từ khi tên lính Pháp đầu tiên nhảy dù xuống lòng chảo Điện Biên (20-11-1953). Cũng có thể nói đây là một trận đánh cuối cùng với thực dân Pháp, kết thúc chín năm kháng chiến trường kỳ đầy hy sinh gian khổ của cả dân tộc ta.

Trách nhiệm hết sức nặng nề của
vị tướng quân Họ Võ